Sitemap

Translate - Chuyển Ngôn Ngũ

28/05/2022

CÔ GIÁO HẢI DẠY VĂN

Cô giáo dạy Văn cũng là cô chủ nhiệm lớp 10P3 của Lợi tên là Trần Nguyễn Vân Hải, người Sài Gòn, năm nay cô 33 tuổi nghĩa là so với Lợi thì cô lớn hơn nó những 17 tuổi. Cô Hải dạy ở trường cấp III Châu Thành đã được gần 10 năm nay và nhà cô là một căn nhà thuê mà phía cuối nhà đâu giáp với sân sau nhà Lợi, ngăn cách bằng hàng rào khoảng 5m dây kẽm gai tạo nên một góc 900. Không biết trước kia như thế nào, chứ lúc Lợi mới vào học tại lớp 10P3 thì do ở gần nhà cô Hải nên nó thấy chỉ mỗi mình cô Hải sống trong nhà mà thôi, ngoài ra không còn ai cả. Nghe mấy người lớn trong xóm nói chuyện, Lợi loáng thoáng cũng biết là cô Hải đã có chồng và có một đứa con gái 7 tuổi. Chồng cô hiện đang làm bác sĩ ở Biên Hòa, còn bé gái con cô ở với bố và học lớp 2. Chỉ vì mỗi lý do chồng cô buộc cô phải xin thuyên chuyển công tác về Biên Hòa nhưng cô thì lại không thích cho nên thành thử ra, hai vợ chồng cô sống ly thân gần 4 năm nay (lúc con cô lên 3 tuổi) ; người ở Biên Hòa, kẻ sống Bà Rịa cách xa 70 cây số, mạnh ai nấy sống, đường ai nấy đi và hồn ai nấy giữ, còn hơn cả người dưng nước lã. Tuy sống một mình nhưng cô Hải sống thật thanh thản, vui vẻ, không lo toan tất bật cũng như than thở, nhiều chuyện. Với hàng xóm, cô rất thân thiện bảo bọc còn với học trò, cô nhiệt tình giúp đỡ chỉ bảo bao điều hay lẽ phải. Vì thấy cuộc sống cô Hải đơn chiếc nên Lợi và các bạn nam nữ cùng lớp khi rảnh rỗi đều thay phiên nhau lui tới nhà cô để phụ giúp cô việc nhà : đứa chẻ củi, đứa xách nước, đứa đi chợ, đứa lau nhà… Vì ở gần nhà cô nhất nên ngày nào, Lợi cũng đều đến phụ giúp cô rất nhiều việc ; ngoài buổi sáng học ở trường ra, từ trưa cho đến tối, hầu như lúc nào Lợi cũng có mặt tại nhà cô Hải. Bố mẹ Lợi cũng biết việc con mình đi giúp cô giáo là tốt nên không hề có ý kiến gì khi thấy Lợi vắng mặt thường xuyên ở nhà. Hai ông bà cũng đâu có ngờ là có ngày, Lợi lại trở thành người tình của cô giáo Hải. Vì trong lớp, Lợi học môn Văn chỉ ở mức trung bình nên mỗi khi Lợi đến nhà, sau khi rảnh việc, cô Hải đều luôn lấy sách ra ôn tồn chỉ dẫn lại cho Lợi cách học Văn nhẹ nhàng nhưng nhớ nhiều và nhớ dai. Được cô Hải cho một đặc ân như vậy, Lợi cảm ơn cô vô cùng vì nhờ vậy mà càng ngày nó càng cảm thấy tiến bộ trong việc học môn Văn và nó phấn đấu cuối năm sẽ là học sinh tiên tiến. Tuy đã khá luống tuổi nhưng cô Hải vẫn còn trẻ trung, duyên dáng và dễ thương bởi hai cái lúm đồng tiền lộ rõ hai bên khóe môi mỗi khi cô cười. Vóc dáng cô nhỏ con và mảnh mai nhưng không gầy guộc mà trái lại cũng rất có da có thịt. Cô Hải có mái tóc dài đen nhánh thật óng ả, mịn màng, mềm mại và êm ái như nhưng luôn phủ xõa đến giữa tấm lưng ong thon thả của cô. Từ trên xuống, hai bờ vai của cô tuy nhỏ nhắn nhưng đầy đặn, hai gò ngực nhỏ nhưng căng tròn thật quyến rũ, vòng bụng của cô săn thóp lại và hai vòng eo thon thả, tạo hình đi dáng đứng cho cô thướt tha, kiều diễm. Tiếp theo đó là cặp mông và cặp đùi của cô tuy nhỏ nhắn nhưng đầy đặn và gọn gàng, chứ không sồ sề ; cặp giò và hai bàn chân cô Hải thật khêu gợi, trắng ngần và mềm mại. Tất cả đều liên tiếp vẽ lên những đường nét cân đối, cong vút, gợi tình gợi cảm của tuyệt tác thiên nhiên trên tấm thân một người phụ nữ đã có chồng có con nhưng đang sống cảnh cô đơn buồn tủi, thiếu vắng lẻ loi. Phải nói trong hàng ngũ cô giáo của trường cấp III Châu Thành, cô Hải là một trong tốp 10 cô giáo xinh xắn, duyên dáng và mặn mà, khả ái ; nếu có tổ chức Hội thi giáo viên thanh lịch thì có tệ lắm, cô Hải cũng phải đứng hàng thứ ba. Giả sử cô Hải chưa có có gia đình, chắc chắn đàn ông con trai phải xếp thành từng hàng để mà cầu xin cô ban phát tình cảm và hiện tại trong trường cũng có một vài thầy giáo đôi khi còn phải tiếc ngẩn tiếc ngơ vì cô. Tính tình cô tuy vui nhộn, hòa đồng nhưng lại rất nghiêm nghị “một là một, hai là hai”nên không ai dám cợt nhã, sỗ sàng với cô cả. Ngoài lớp học của Lợi, cô Hải còn dạy ở lớp 10P4 và hai lớp 12 nữa ; mỗi khi cô đứng trên bục giảng của lớp nào trong màu áo dài màu tím thướt tha thì lớp học đó lúc nào cũng rực rỡ, tươi thắm như một vườn hoa. Nhiều lúc, ngồi yên trên ghế học trò trong lớp học, nghe cô Hải giảng bài, Lợi vẫn không thể nào ngờ được rằng một ngày gần đây, cô Vân Hải – cô giáo chủ nhiệm xinh đẹp của nó lại ngã vào vòng tay của nó trong một đêm mưa gió bão bùng. Vào sáng chủ nhật nọ, như mọi khi, Lợi đến nhà cô Hải sau khi quẹo qua ngã tư Phạm Hữu Chí – Nguyễn Du thì phát hiện cô Hải bị sốt nằm mê man nơi phòng khách, trong khi cổng và cửa chính căn nhà thì hé mở. Ngay lập tức, Lợi chạy nhanh về nhà nhờ chị Hảo lấy xe Honda đến chở cô Hải đến bệnh viện Bà Rịa cấp cứu. Nhờ vậy mà cô Hải được nhanh chóng truyền nước biển để điều trị chứng bệnh sốt dạ dày ác tính khá nguy hiểm. Hai chị em Hảo và Lợi mất hết cả ngày chủ nhật, thay phiên nhau chăm sóc cô Hải. Đến trưa, cô Hải mới hồi tỉnh nhưng vẫn còn rất yếu. Vì bận việc nhà vả lại, bé Hiếu –con chị Hảo hay quấy khi vắng mẹ nên chị Hảo phải về và do đó, từ lúc ấy cho đến tối, Lợi phải cáng náng hết tất cả công việc chăm sóc cô Hải : nào là cơm nước, uống thuốc, canh chừng nước biển hết thì báo y tá ; nào là thay drap giường, mua thuốc và ống tiêm cho đến cả việc phụ giúp cô Hải vệ sinh, lau rửa, thay quần áo… Lợi vẫn không hề trốn tránh. Lợi rất an tâm và thoải mái trong việc chăm sóc cô giáo chủ nhiệm của nó vì nó chẳng hề vụ lợi ; ngay cả việc báo cho Ban Giám hiệu trường cấp III Châu Thành về thông tin cô Hải bị bệnh, Lợi cũng đã nhờ chị Hảo làm giúp. Tối hôm chủ nhật ấy, Lợi không tài nào ngủ được nhưng nó cảm thấy rất vui là cô Hải càng lúc càng bình phục nhanh chóng. Sáng hôm sau, Lợi về nhà tắm rửa và thay quần áo đi học. Khi Lợi vào đến lớp thì toàn thể học sinh lớp 10P3 đều biết được thông tin cô giáo chủ nhiệm bị bệnh phải nằm điều trị tại bệnh viện. Từ ngày thứ hai trở đi, do có một số bạn nữ vào chăm sóc cô Hải nên Lợi dầu sao cũng được nhẹ nhàng ho7nm chứ không như ngày đầu nữa. Thời gian cô Hải nằm viện cũng không nhiều vì đến ngày thứ bảy cuối tuần, thấy cô đã khỏe hẳn lên bác sĩ điều trị cho cô xuất viện về nhà. Sáng chủ nhật,gần như cả lớp 10P3 tập trung tại nhà cô Hải để tổ chức liên hoan mừng cô khỏi bệnh. Chúng tưng bừng, rộn rã nấu nào là bánh mỳ cary, chè thưng, bánh khoai mì nướng…Đấy cũng chính là dịp để chúng tranh nhau báo công với cô Hải (đứa này giúp cô thế này, đứa kia phụ cô như thế kia…) để cuối năm, cô Hải may ra sẽ nâng đỡ chúng được lên lớp, được là học sinh giỏi hay học sinh tiên tiến…Buổi tiệc liên hoan đó cũng vắng một vài đứa nhưng cô Hải nhớ rất rõ là không có Lợi, thằng học trò dễ thương, hiền lành, ít nói, hãy phụ giúp cô và cũng là người có công trạng nhiều nhất trong lúc chăm sóc cô bị bệnh. Cô Hải nhờ hai đứa trong lớp đến nhà tìm Lợi nhưng không có nó ở nhà. Do Lợi không có tính khoe khoang để vụ lợi và biết trước thế nào cô Hải cũng đi tìm nó nên từ sáng, nó đã đạp xe phóng lên Gò Rùa phụ chị Hoàng tưới dưa. Sau khi kết thúc tiệc liên hoan, bọn học trò đứa nào về nhà đứa đó hết cả rồi, một mình trong nhà, cô Hải suy nghĩ rất nhiều về tính cách của Lợi. Cô không hề giận nó không đến nhà cô dự tiệc vì cô biết tính tình nó như thế nào rồi. Chợt có một ông nhân viên bưu điện đến trước cổng nhà cô, bấm còi xe báo hiệu rồi thảy vào trong sân nhà cô một lá thư. Cô Hải bước ra sân, nhặt thư lên thì thấy thư được gửi từ một địa chỉ rất quen thuộc với cô, đó là gia đình chồng cô ở phường Thống Nhất, Thành phố Biên Hòa. Cô Hải mở thư ra xem xong, cô rất bình tĩnh xé lá thư ra làm nhiều mảnh bỏ vào sọt rác trước nhà rồi đi vào nhà. Cô không giận dữ nhưng lại rất đau buồn vì tình đời đen bạc. Trong thư, chồng cô hăm dọa là nếu hết năm nay, cô không xin chuyển trường về Biên Hòa thì hắn sẽ kiên quyết gửi đơn ra tòa án xin ly dị dù cho cô đồng ý hay không đi nữa. Cô mệt mỏi vào giường nằm, suy nghĩ miên man rồi ngủ thiếp đi lúc nào không biết…Chiều hôm đó, ở Gò Rùa về, Lợi lò dò đến nhà cô Hải với tâm trạng lo sợ cô thế nào cũng là nó ; nhưng thấy cô Hải vẫn bình thường, vui vẻ nên nó phần nào cũng cảm thấy an tâm. Cô Hải hâm lại thức ăn còn dư lại của tiệc liên hoan lúc trưa rồi cùng Lợi ăn uống thật vui vẻ. Cô Hải than phiền với Lợi là lâu rồi cô không đi xem phim nên cô đề nghị Lợi tối nay đi xem với cô vì cô vẫn còn đến hai ngày nghỉ phép. Vì bài vở ngày mai Lợi đã học xong và trong túi cũng có rủng rỉnh tiền nên nó đồng ý ngay. Nó dắt chiếc xe đạp mini màu đỏ của cô Hải ra khỏi cổng và sau khi cô Hải khóa cửa, khóa cổng cẩn thận rồi, Lợi cẩn thận lái xe chở cô Hải đến rạp hát Châu Thành. Tối đó, hai cô trò cùng xem bộ phim Ba hạt dẻ dành cho Lọ Lem – một bộ phim vui nhộn của Cộng hòa dân chủ Đức. Hai cô trò ngồi xem phim, cười như nắc nẻ thật vui. Từ tối đó trở đi, ngẫu nhiên lại trở thành thông lệ quy ước giữa cô Hải và Lợi ; đó là vào tối thứ bảy và chủ nhật cuối tuần, hai cô trò lại đèo nhau bằng xe đạp đến rạp hát xem phim màn ảnh rộng hay các nhà quán cafe xem phim video. Một tối, tình cờ hai cô trò xem bộ phim Eo biển xanh của Mỹ ; đây là một bộ phim cấp III của Mỹ vì nội dung phim có nhiều cảnh ân ái, quan hệ tình dục giữa hai anh em mất cha mất mẹ, sống chung với nhau từ nhỏ cho đến khi lớn lên trên hoang đảo. Lúc đang xem, vô tình cô Hải làm rớt chiếc bóp nhỏ cầm tay và cùng một lúc, hai cô trò đều cúi người xuống lượm nên tình cờ bàn tay của cô và bàn tay của trò chợt nắm lấy nhau. Hai cô trò đều cùng giật mình, buông tay nhau ra và nhìn nhau ngượng ngùng, bẽn lẽn. Lúc về, cả cô và trò đều im lặng, khác với những ngày trước là không ai nói với ai lời nào cả. Tối hôm đó, Lợi không thể nào ngủ được. Vào tối đầu tiên cô Hải nằm bệnh viện, khi giúp cô thay quần áo, gần như Lợi đã thấy hết thân thể cô rồi nhưng lúc đó, nó thấy thật bình thường và hoàn toàn không hề có cảm giác. Vậy mà chỉ một cái nắm tay tình cờ thôi mà lập tức, toàn bộ tri giác của Lợi đều bị đánh thức chỉ vì một ấn tượng đẹp nơi cô giáo chủ nhiệm xinh đẹp, dễ thương của nó và vì những hình ảnh làm tình quá khích trong bộ phim vừa xem. Lợi đang bắt đầu thực sự để ý đến cô Hải và nó biết là nó đang muốn gì nơi cô. Thế nhưng như trước kia, với các chị của mình như chị Minh, chị Hường, chị Hảo,…Lợi không hề cảm thấy sợ nhưng sao với cô Hải, một cô giáo khá lớn tuổi rất nghiêm nghị, chưa làm gì mà Lợi đã cảm thấy sợ rồi, huống hồ là… Lợi không sao ngờ được là ở trong nhà sau nhà nó cách đó không xa, cô Hai vẫn trằn trọc thao thức. Đúng là thần giao cách cảm giữa hai cô trò. Cô Hải nhớ rõ là tối đầu tiên ở bệnh viện, chính Lợi là người giúp cô thay quần áo ngoài vì nếu không làm vậy thì rất khó chịu khi phải mặc quần áo dơ cả ngày ; cô Hải không sao tránh được cái cảm giác bẽn lẽn khi Lợi nhìn thấy thân thể của cô. Cô nhận thấy Lợi là thằng học trò có cá tính nhất từ trước đến giờ của cô, khác hẳn hoàn toàn bọn học trò cùng lớp. Nó vừa ngoan vừa dễ thương vừa chịu khó lại không nịnh bợ, lợi dụng. Cái nắm tay bất ngờ khi nãy giữa cô và Lợi làm tâm trạng cô thật xốn xang khó tả. Cô đã nghĩ ngợi về Lợi rất nhiều và thầm mong ước phải chi Lợi không phải là học trò của cô thì chắc chắn cô sẽ có nhiều chuyện cần san sẻ cùng với nói…Chuyện gì đến rồi cũng phải đến. Vào một tối thứ bảy, sau khi đi xem một bộ phim xã hội đen Hồng Kông có nhiều cảnh sex, Lợi chở cô Hải về nhà…

- Lợi nè ! Em ra sau bếp nấu giùm cô nồi nước lá xông nhé. Cô bận viết thư gửi về Biên Hòa một chút.

- Dạ được cô, cô cứ viết thư đi, để em nấu cho.

Lợi xuống nhà bếp thì thấy trên lò đun củi đã đặt sẵn một cái nồi, bên trong để đầy lá khuynh diệp, lá ổi, lá bưởi, lá sả ngập nước sâm sấp. Nó lấy một cây củi chẻ nhỏ ra, xếp vào lò rồi lấy cây đèn dầu nhỏ, vặn đầu đèn ra, rưới một ít dầu vào củi. Lợi quẹt diêm, châm lửa đốt lò. 10 phút sau, nước trong nồi bắt đầu sôi. Lợi trở lên phòng khách thì thấy cô Hải cũng đã viết xong thư và đang gấp lại cho vào phong bì. Lợi nói :

- Thưa cô, nước sôi rồi cô!

- Vậy hả ? Sao nhanh vậy? Em mang vào phòng ngủ giùm cô đi!

Lúc bấy giờ, bỗng có tiếng mưa rơi lộp độp trên mái nhà ; lúc đầu còn rải rác từ từ rồi nhanh dần, mạnh dần và cuối cùng là một trận mưa đêm thật lớn ào ào từ trên trời tuôn trút xuống nhân gian, vạn vật, nhà cửa. Từ nhà bếp, Lợi cầm cái khăn giẻ bắc hai cái quai nồi nước xông, lễ mễ bưng vào phòng ngủ của cô Hải. Bất chợt, nó cảm thấy nóng bừng cả mặt vì cô Hải đã vào phòng ngủ mà trên người cô chỉ còn chiếc quần satin đen và chiếc nịt vú mà thôi. Cô Hải vẫn bình thường như chẳng hề có chuyện gì xảy ra cả. Cô cầm chiếc mền con rồng trên giường xổ tung ra. Cô nói:

- Em đặt nồi xuống rồi lấy sẵn cho cô cái khăn lớn, mau đi!

Lợi chỉ biết dạ rồi lật đật đi lấy cái khăn tắm treo sẵn nơi mắc áo gắn trên tường. Cô Hải ngồi xuống, mở nắp nồi xông ra và dùng mền trùm kín cô cùng với cả cái nồi xông. Lợi đứng trực sẵn một bên và 15 phút sau, cô Hải bụng mềm ra, cầm nhanh lấy cái khăn nơi tay Lợi rồi lau vội lau vàng mồ hôi túa ra như tắm trên người cô. Cô Hải dùng khăn cột che tạm thân trên của cô rồi đi đến giường để lấy áo mặc vào. Bỗng người cô lảo đảo muốn té, hai tay cô ôm lấy hai bên đầu. Lợi lật đật nhào tới ôm lấy hai vai cô và dìu đỡ cô ngồi xuống giường.

- Cô có sao không cô? Để em lấy dầu xức cho cô nghe!

- Cô hơi bị chóng mặt. Không sao đâu em! Này Lợi, nếu mưa lớn quá không về được thì em ngủ lại với cô. Em không được đi về, mưa ướt bệnh chết đấy!

Lợi líu quíu dạ nhỏ trong miệng chứ nó hoàn toàn không nghe cô Hải nói gì cả, bởi lẽ nó đang bị kích động vô cùng bởi mùi thơm của da thịt đàn bà, mùi nước hoa và son phấn hòa lẫn mùi lá khuynh diệp, mùi lá sả, mùi lá bưởi, lá ổi nồng nồng, cay cay, thơm lừng tỏa ra từ nơi mái tóc đen nhánh, từ nơi tấm thân ngà ngọc trắng nõn của cô Hải. Lúc này, Lợi không còn nhận thức được chuyện gì có lợi, chuyện gì có hại nữa.

- Cô ơi, em hôn cô nghe?

Nghe Lợi hỏi, cô Hải đỏ bừng cả mặt ; cô không trả lời, chỉ khẽ gật đầu rồi quay đi tránh cái nhìn của Lợi. Thế là trong phút chốc đã được cô giáo bật đèn xanh, Lợi hớn hở còn hơn bắt được vàng, bắt đầu vùi mặt vào hôn nhẹ lên mái tóc đen nhánh, mịn màng như nhung của cô Hải. Từ mái tóc cô Hải, nó từ từ hôn nhẹ lần xuống hai bên mang tai và lên trán cô. Cô Hải ngồi yên chịu trận không phải vì cô bị thằng học trò bức ép mà là cô bất ngờ vì Lợi quá nhạy cảm, chưa chi đã hiểu được nỗi lòng của cô mà không cần phải hỏi. Cô run rẩy, nghẹn ngào, xúc động đón nhận từng nụ hôn do thằng học trò mà cô yêu cô thích trao tặng cho. Trong cõi lòng hai cô trò lúc này cũng đã bắt đầu đổ mưa thật lớn. Thỉnh thoảng, cô Hải khẽ hôn trả vào gò má, vào sống mũi của Lợi. Bên ngoài, một tiếng sét nổ ầm ; nhưng bên trong phòng ngủ của cô Hải, cô và Lợi giật mình không phải vì tiếng sét đó mà là vì tiếng sét tình vừa nổ vang trong cõi lòng hai cô trò. Tuy rất hồ hởi nhưng không háo hức vội vàng, Lợi nhẹ nhàng, chậm rãi hôn như mưa như gió trên khắp khuôn mặt dễ thương, khả ái của cô giáo chủ nhiệm lớp 10P3. Bên ngoài, trời mưa dai dẳng còn trong nhà cô Hải thật vắng lặng trong đêm khuya tĩnh mịch, cô giáo Trần Nguyễn Vân Hải 33 tuổi và học trò Nguyễn Hùng Lợi 16 tuổi, cả hai cô trò đang run rẩy, ngượng ngùng, rạo rực, vụng về, lúng túng tìm kiếm đôi môi của nhau để trao cho nhau nụ hôn môi đầu tiên của cuộc tình. Đây chẳng phải là cuộc tình loạn luân tội lỗi chị cả vì cô Hải và Lợi đều là người dưng nước lã, chứ có bà con ruột thịt chi đâu mà sợ ; chẳng qua có một chút so le về tuổi tác và địa vị xã hội mà thôi. Hai cô trò vừa có cảm giác sợ sệt, lén lút như mới phạm pháp quả tang vừa mang tâm trạng phấn khích, say sưa, ngây ngất khi trao cho nhau những nụ hôn môi. Lợi cảm thấy đôi môi cô chủ nhiệm của nó sao mà mềm mại, thơm lừng và dịu ngọt đến thế. Cuộc tình này hai cô trò từng ấp ủ tuy đã từ lâu nhưng mãi đến đêm nay mới bắt đầu nảy mầm lên giống với bao sức sống dâng trào. Thời gian lặng lẽ trôi qua từng giây, từng phút một. Hai phút, năm phút rồi mười phút. Lúc này, vì chắc chắn là cô Hải đã ưng thuận nên Lợi chậm rãi đỡ dìu cô ngả người nằm ngửa xuống chiếc giường nệm trải drap trắng ấm êm ; đồng thời hai cánh tay Lợi nhẹ siết lấy tấm lưng thon thả, mềm mại của cô mày mò hai bàn tay sao đó khiến cho tấm khăn quấn quanh thân trên cô Hải bị sút mối cột, tụt hết xuống, để lồ lộ tấm thân ngà ngọc của cô và khi cô Hải phát hiện ra thì đã muộn. Căn phòng ngủ của cô Hải khoảng chừng 18m2 vì gia chủ chỉ là một cô giáo cô độc nên chỉ có mỗi một chiếc giường gỗ cũ kỷ và một cái tủ quần áo bằng nhôm ; sáu năm về trước là nơi hạnh phúc của vợ chồng cô, đêm nay phút chốc trở thành căn phòng hoa chúc của cô cùng đứa học trò nhỏ hơn cô những 17 tuổi. Trên chiếc giường trải drap trắng ấm êm, cô Hải bẽn lẽn bắt đầu trao thân cho Lợi. Nó hau háu nhìn vào gò ngực căng tròn của cô Hải vẫn đang còn được che đậy nữa kín nữa hở trong chiếc nịt vú bằng vải thun voan màu đen. Vì đây là lần đầu tiên làm tình và ân ái với nhau, hai cô trò đều lúng túng, vụng về nhưng càng vụng về, lúng túng thì hai cô trò càng rạo rực, đắm đuối, say sưa và nồng cháy. Hai cô trò ôm nhau lăn lộn trên giường, trong vòng tay tình ái của nhau ; lúc thì cô Hải nằm úp trên người Lợi, khi thì thằng học trò lại đè lên trên người cô giáo. Gia đình của Lợi, gia đình và chồng con cô Hải và đặc biệt là bọn học trò lớp 10P3, tất cả giờ đây không thể nào ngờ được là cô Hải và Lợi đang ân ái, làm tình với nhau ngay tại trong nhà cô Hải vào đêm gió mưa này. Giả sử bọn học trò 10P3 mà biết được, chắc chắn đứa nào đứa nấy cũng đều phải lăn ra mà chết vì không thể nào tin được đó lại là sự thật. Rõ ràng là mấy ngày trước đây, hai cô trò chỉ là mơ tưởng ; nào ngờ đêm nay, giấc mơ đã hóa thành thực tế khiến cho cả hai cô trò lúc này vẫn còn cảm thấy hoang mang, ngờ nghệch. Cô Hải bấy giờ quên mất hẳn người chồng của cô ; trong trí não, tâm hồn cô đã được thay thế bằng hình ảnh của Lợi, thằng học trò mà cô yêu cô thích nhất. Cô cũng không còn nhớ gì đến đứa bé gái 7 tuổi, con của cô hiện đang sống cùng với bố mà cô rất cưng rất yêu. Sau 6 năm trời dài đăng đẳng sống trong cô độc, cô Hải giờ đã có một cuộc tình mới và một người tình mới. Như mọi người khác, cô Hải cũng chỉ mới có 33 tuổi chứ mấy ; một lứa tuổi hãy còn rất trẻ, rất khỏe và tràn trề tình cảm, dồi dào sinh lý do đó, không ai có thể cấm cản cô Hải cái quyền yêu và được yêu cả. Lợi lúc này đã ngồi dậy, cởi chiếc áo chemise trắng mà nó đang mặc trên người, để lên đầu giường ; sau đó, nó lần hai bàn tay ra phía sau lưng cô Hải, mò mẫm tháo hai cái móc sắt nhỏ cài hai sợi dây nơi chiếc nịt vú đen cô Hải đang mặc. Lập tức, chiếc nịt vú của cô Hải bị lỏng dần, lỏng dần, không bó sát vào ngực nữa mà lệch xuống và bàn tay Lợi cầm lấy để lên trên chiếc áo chemise của nó. Cặp mắt Lợi háo hức nhìn vào cặp vú đẹp thần sầu mà cô Vân Hải, cô giáo chủ nhiệm của nó đang ban tặng cho nó. Trong không gian yên tĩnh của căn phòng, Lợi từ từ cúi xuống, nhè nhẹ ngậm và mút lấy đầu núm vú phải của cô Hải và bàn tay phải của nó thì lần lên sờ soạng, nắn bóp bầu vú trái của cô. Đôi môi mềm mại, ngọt dịu của cô Hải không ngớt rên rỉ vì sung sướng, khuôn mặt cô ngờ nghệch luôn nghiêng qua nghiêng lại, vầng cổ cao của cô liên tục ngước cao và thở nấc lên để cố kiềm chế cảm xúc xác thịt quá cao độ. Hai bàn tay búp măng với những móng tay nhọn của cô vì thừa thải nên cứ lần lên, bò tới bò lui đầu tóc của thằng học trò mới có 16 tuổi, trong khi cặp mắt đen sầu thảm của cô cứ mãi miết nhắm nghiền lại nhưng không phải là ngủ. Vì đây là lần đầu tiên ân ái, làm tình cùng cô Hải ; sợ cô có cảm giác xúc phạm, tổn thương danh dự cũng như tâm hồn cho nên những thao tác của Lợi thật nhẹ nhàng, khéo léo, chậm rãi chứ không hấp tấp, vội vàng, hùng hục, cưỡng hiếp. Chính vì vậy, cô Hải ngay từ những giây phút đầu tiên của cuộc tình, đã tỏ ra nể phục và yêu thương thằng học trò ở gần nhà cô cộng với cảm giác suy đoán Lợi là một thằng con trai từng trải, rộng rãi, điêu luyện trong tình trường ; cô không hề giấu giếm Lợi những gì cô còn cất giữ trong trái tim và tâm hồn cô, trái lại cô còn trao tặng hết tất cả cho Lợi. Trong trường cấp III Châu Thành có một thầy giáo tuy đã 27 tuổi rồi nhưng vẫn chưa có gia đình ; hiện tại thầy đang để ý đến cô Hải vì cô ly thân với chồng, thầy vẫn chưa dám ngỏ lời với cô Hải nhưng nếu thầy mà biết lúc này, cô Hải đang cùng Lợi yêu nhau chắc chắn là thầy sẽ tự vận mà chết, chứ thầy không thể nào sống trên cõi đời đen bạc này được nữa. Cô Hải rùng mình nổi gai ốc, trân người lên chịu đựng khi đôi môi của Lợi đang từ từ lần xuống hôn lên vùng bụng hóp vào và hai cái vòng eo thon thả của cô. Từ hai eo của cô Hải, nó lại hôn ngược lần lên rồi cuối cùng là hé miệng ngậm và nút khẽ đầu núm vú trái của cô giáo dạy Văn, còn bầu vú phải nó vừa mới nút xong thì nó cũng không quên đưa bàn tay trái lên mày mò, nắn bóp. Không biết sau cuộc tình này với cô Hải, rồi đây Lợi có còn diễm phúc được gặp gỡ, gần gũi với cô giáo nào nữa không ; nhưng với người tình đầu tiên là cô giáo của nó, thực sự Lợi không thể nào quên được từ mái tóc, đôi môi, vóc dáng, nụ cười…Trong thâm tâm, Lợi luôn mong cho thời gian sẽ ngừng lại, không gian sẽ ngừng chuyển động để nó được yêu cô chủ nhiệm của nó nhiều hơn, kỹ hơn, lâu hơn. Trời mưa lớn đã làm điện cúp ; ngọn đèn neon gắn nơi trần phòng ngủ cô Hải tắt phụt đi, khiến cho mọi chỗ mọi nơi đều tối đen như mực đến nỗi có ngửa bàn tay lên cũng không thể nào trông thấy được. Cô Hải và Lợi đều biết là điện cúp, không gian tối om tối hù nhưng cả hai đồng mặc kệ, miễn là họ còn có nhau và vẫn yêu nhau là được rồi, không còn mong mỏi gì nữa cả. Không hiểu sao bóng tối dường như là làm cho hai cô trò thêm dạn dĩ, táo bạo hơn khi ở trong ánh sáng. Trong vòng tay của nhau, cô Hải và Lợi hăng hái hơn, nồng nàn và cháy bỏng hơn ; hai cô trò vừa thở hổn hển vừa mày mò mút lấy môi lấy lưỡi của nhau. Lúc đầu, cô Hải còn gối đầu lên chiếc gối tai bèo nhưng giờ đây cô Hải nếu có để ý kiếm tìm cũng không thấy chiếc gối ấy đâu cả. Cuộc tình vụng trộm, lén lút giữa cô Hải và Lợi càng lúc càng dai dẳng, mãnh liệt chẳng khác gì trận mưa đêm bên ngoài. Cô Hải cảm nhận là giờ đây, hai bàn tay của thằng học trò đang lần xuống mày mò nơi hai bên lưng chiếc quần satin đen mà cô đang mặc trên người. Lợi nhớ không lầm là trước kia, trong lớp học có hai ba lần gì đó, Lợi lên trả bài cho Hải vào giờ Văn ; giờ đây, nó cũng đang trả bài cho cô Hải nhưng đây lại là trả bài tình yêu cộng với tình dục. Trong bóng tối mịt mù, hai bàn tay Lợi từ từ tuột lần, tuột lần chiếc quần satin đen của cô giáo Hải xuống cặp mông no tròn và cặp đùi nhỏ nhắn của cô để tiếp tục khám phá nét huyền ảo còn lại trên thân thể cô. Cô Hải run rẩy, gượng gạo tạo điều kiện cho thằng học trò của mình bằng cách lần lượt co duỗi hai chân rồi từ từ rút hai bàn chân ra khỏi hai ống quần của mình, hết chân phải rồi đến chân trái. Cuộc tình so le của Lợi và cô Hải từ từ đang tiến dần đến hồi quyết định gay cấn nhất. Nó ngồi dậy, lần hai bàn tay xuống kéo chiếc dây kéo quần tây nó đang mặc xuống, cầm hai bên lưng quần cởi xuống qua mông ở phía sau và đùi ở phía trước ; tiếp tục cởi qua hai đầu gối, xuống đến hai giờ rồi rút chân trái ra khỏi ống quần trái và chân phải ra khỏi ống quần phải. Lẫn trong bóng tối dày đặc, Lợi tiếp tục làm tình, ân ái với cô Hải, cô giáo chủ nhiệm của nó. Lợi hôn lần từ hai bàn chân mềm mại lên cặp giò thon dài và trắng như bột lọc của cô Hải ; từ cặp giò, nó lên hai đầu gối mịn màng rồi hôn trườn lên cặp đùi nõn nà của cô. Lợi cũng không quên vừa hôn vừa liếm nhẹ lên hai bờ mông no tròn của cô Hải. Trên người Lợi còn mỗi chiếc quần đùi màu xanh dương, còn trên thân thể cô Hải thì còn chiếc quần lót cũng bằng thun voan màu đen đang che đậy chỗ kín đáo nhất của cuộc đời cô Hải. Từ lúc bắt đầu cho đến giờ, cô Hải và Lợi làm tình và ân ái cùng nhau giống y như những cảnh sex mà hai cô trò vừa mới xem trong bộ phim xã hội đen khi nãy. Hai cô trò càng lúc càng ngất ngây, quay cuồng với những gì hai cô trò trao cho nhau. Những nụ hôn môi lúc này của hai cô trò càng nồng nàn, cháy bỏng, chưa hề phai lạt hoặc mệt mỏi. Cô Hải và Lợi thực sự không còn là cô trò của nhau nữa mà đã trở thành người tình hay nói đúng hơn là vợ chồng của nhau. Khi hai bàn tay của thằng học trò đang lần nắm và tuột chiếc quần lót đen của cô giáo dạy mình môn Văn thì cũng bất ngờ như khi nãy cúp điện, ngọn đèn neon nơi trần phòng lại cháy sáng lên. Hai cô trò cũng mặc kệ, không màng gì đến là có điện hay không có điện bởi lẽ nó không làm ảnh hưởng gì đến cuộc tình của hai cô trò cả. Lúc bấy giờ, Lợi đã nhẹ nhàng cởi từng chiếc quần lót của cô Hải và để lên trên đống quần tây, nịt vú, quần satin đen, áo chemise lẫn lộn của nó và của cô Hải. Xong xuôi, nó ngồi dậy tự cởi tiếp chiếc quần đùi của nó ra khỏi hai chân và lại để lên đống quần áo hỗn độn. Bỗng Lợi nằm vật qua một bên vì nó vừa phát hiện ra nó không có đủ khả năng để giao hợp với cô Hải được như là những lần trước với những người chị của nó. Từ lúc bắt đầu lâm trận với cô Hải đến giờ, tuy đã lâu nhưng “thằng nhỏ”của nó vẫn còn mềm xèo, xụi lơ và thun nhỏ như trái ớt khô. Đâu phải là do trời lạnh, cũng đâu phải là do tâm lý sợ sệt ; thật là không sao hiểu được lý do. Lợi nằm thở dài, vẻ chán ngán, mệt mỏi.

- Em làm sao vậy ? Cô Hải khẽ lên tiếng

Thấy Lợi không trả lời, cô khẽ liếc xuống người Lợi thì cô đã hiểu được là Lợi đang gặp phải khó khăn gì rồi. Cô Hải ngồi dậy, nói khẽ :

- Không sao đâu em. Cô sẽ giúp em mà!

Lợi không tài nào đoán được là cô giáo của nó sẽ làm gì để giúp nó. Đầu tiên, nó cảm thấy hơi rờn rợn ở phía dưới bụng vì lúc ấy, cô Hải với khuôn mặt đỏ bừng do mắc cỡ, đang lần bàn tay phải mày mò nắm lấy cu của Lợi, vừa dựng nó lên vừa vuốt dài nó ra. Thì ra là vậy nhưng gần 10 phút đồng hồ đã trôi qua, cô Hải mỏi cả tay mà con cu của Lợi vẫn xụi lơ, không động đậy nhúc nhích chi cả. Cô Hải vừa sục cu cho Lợi vừa cúi xuống hôn lên ngực, lên bụng nó để kích thích nó thêm nhưng Lợi tuyệt đối chẳng hề có tiến triển chi cả, giống như là một kẻ bất lực vậy. Bỗng nhiên, cô Hải chợt nhớ đến trong bộ phim cô vừa mới xem khi nãy có cảnh một diễn viên nữ kích thích diễn viên nam bằng miệng. Cô thực sự cảm thấy ngượng ngùng, xấu hổ vô cùng nhưng vì tình yêu cô đã dành cho thằng học trò cho nên cô bẽn lẽn lần khuôn mặt cô từ ngực và bụng Lợi xuống và đôi môi xinh đẹp của cô chậm rãi khẽ ngậm lấy đầu con cu của Lợi và bắt đầu mút. Phải nói kích thích của cô Hải bấy giờ là một kích thích có cường độ rất mạnh nên chưa gì mà gai ốc nổi lên cùng khắp người Lợi như một dòng điện cao thế chạy rần rật và lan tỏa khắp nơi mọi chốn châu thân của Lợi. Phút chốc, con cu của Lợi hùng dũng dương lên ; dài ra, to ra và cứng lên trông rõ mồn một. Cô Hải tỏ vẻ sung sướng đến cùng cực, hai gò má cô cứ ửng đỏ như gấc chín. Bàn tay phải của Lợi lúc này mới bắt đầu thám hiểm và khám phá chỗ kín của cô giáo chủ nhiệm. Xung quanh và trên âm hộ cô Hải có một lớp lông tuy không được dày cho lắm nhưng rất mịn màng và tuy khá lớn tuổi và đã có chồng có con nhưng âm hộ cô Hải vẫn còn nhỏ nhắn như con gái. Vậy là lúc này đây, cô Hải và Lợi đã hiểu biết hết tất cả những gì của nhau rồi, không còn chỗ nào giấu giếm nhau nữa. Hai cô trò lại âu yếm trao cho nhau một nụ hôn môi nồng cháy rồi cô Phải từ từ ngã người nằm ngửa xuống giường và hai cánh tay cô ôm quàng qua lưng thằng học trò níu người nó xuống ; trong khi đó, Lợi cũng đang nhẹ trườn người tới như con kỳ đà nằm lên trên người cô giáo Hải, hai chân nó quắp lấy hai chân cô. Cô Hải tuy run rẩy, ngượng ngùng nhưng cô lại hồ hởi đón nhận thằng học trò để chuẩn bị giao hợp cùng nó. Tự nhiên lúc này, cả hai cô trò đều cùng có cảm giác sợ sệt, lo lắng như là sắp sửa bị phát giác nhưng lại không kém phần hồi hộp, rạo rực xen lẫn ngượng ngùng, e thẹn. Ở trên, Lợi hôn như mưa như gió khắp khuôn mặt khả ái của cô Hải ; còn ở dưới thì con cu to cương cứng và dài của nó đang vụng về, rụt rè tìm kiếm lỗ âm đạo cô Hải. Cô Hải cảm nhận được con cu của thằng học trò rất to, rất dài và rất cứng cứ liên tục cọ sát vào âm hộ của cô. Sự hưng phấn của tình yêu cộng với sự kích thích tình dục làm cho chất dịch sinh lý hơi rin rít tiết ra từ âm đạo của cô Hải càng lúc càng nhiều và cũng nhờ chất dịch này mà âm đạo của cô Hải càng giãn nở rộng ra. Chợt cô Hải cảm thấy ở dưới âm hộ cô tỏa ra một cảm giác đau rát vô cùng ; đó là do lúc đó, con cu của Lợi đã đút được vào bên trong lỗ âm đạo cô Hải và ngay sau đó, càng lúc càng đi sâu vào âm đạo của cô. Dù đau đớn nhưng cũng phải thừa nhận là khắp cả cơ thể cô đều xuất hiện những luồng cảm giác sung sướng, hạnh phúc mà cô Hải cứ tưởng chừng đã bị mất đi từ 6 năm qua. Đôi môi dễ thương của cô vừa khẽ bật lên tiếng rên rỉ phát ra từ cõi lòng cô đơn của cô vừa được thắp sáng bởi ánh lửa tình yêu. Khuôn mặt cô cứ đỏ bừng, đờ đẫn như người say rượu. Vầng cổ của cô không ngớt ngước cao mỗi khi cô ngã đầu ra và thở nấc lên như kẻ động kinh. Bất chợt, Lợi trông thấy có một giọt nước mắt từ nơi con mắt phải của cô Hải lăn tròn chảy dài trên gò má phải của cô. Nó nghĩ thầm chắc là cô Hải buồn và giận nó đổ nó đã xúc phạm đến cô nên cô mới khóc như vậy. “ Thôi kệ, khi nào xong rồi thì sẽ xin lỗi cô luôn một thể vậy!”- Lợi nghĩ thầm rồi bắt đầu nhấp nhỏm hai mông lần lượt hạ xuống nhấc lên, đưa đẩy con cu cương cứng tối đa của nó thụt ra thụt vào sâu bên trong âm đạo đến tận tử cung của cô Hải. Lợi hoàn toàn không thể nào biết được là cô Hải khóc vì cô cảm thấy sung sướng quá cùng cực do được nó yêu thương, được làm tình và ân ái với nó. Điều này chứng tỏ là cô Hải không phải là kẻ cô đơn trên thế gian này ; dầu sao thì giờ đây, cô cũng đã tìm lại được tình yêu và tuổi xuân mà cô tưởng chừng như bị mất tích trong 6 năm qua. Bây giờ, chẳng biết là mấy giờ rồi ; có lẽ đã hơn nữa đêm rồi cũng nên ? Trong căn phòng hạnh phúc nơi ngôi nhà của mình, trên chiếc giường hạnh phúc, cùng với Lợi rụt rè nhưng say sưa dẫn dắt nhau bước vào cuộc tình vụng trộm và lén lút, hai cô trò đã trao tặng cho nhau hết những gì mình có. Ban nãy, trước khi làm tình với Lợi, cô Hải đã viết thư gửi về Biên Hòa để trả lời cho chồng cô biết là cứ việc nộp đơn ra tòa án tiến hành thủ tục ly dị và cô đồng ý cả hai tay vì cô không thể nào rời xa mái trường cấp III Châu Thành với bọn học trò 10P3 thân thương của cô mà trong đó có Lợi là thằng học trò ngoan ngoãn, hiền lành nhưng rất khỏe khoắn, sành sõi chẳng khác gì người lớn. Bởi quyết định như vậy nên đêm mưa này, cô đã đồng ý lên giường làm người tình của Lợi. Có thể nói giờ đây, cô Hải và Lợi không còn là cô trò nữa mà là người tình của nhau hãy nói theo luật pháp, hai cô trò đã trở thành vợ chồng của nhau vì lúc bấy giờ, hai cô trò đều đang tận tình tận sức truyền tinh truyền giống cho nhau. Lợi tuy nhỏ con và hơi gầy nhưng nó thật khỏe khoắn, dồi dào sinh lực ; còn cô Hải – cô giáo chủ nhiệm của tuy cũng nhỏ người, mảnh mai nhưng lại chịu đựng rất khá cho nên hai cô trò làm tình cùng nhau kéo dài thật thoải mái. Lợi đòi hỏi cô Hải rất nhiều, ngược lại cô Hải cũng đáp ứng cho Lợi rất giỏi. Phải nói là đêm nay, Lợi cám ơn cô Hải vô cùng vì một cô giáo 33 tuổi khả ái, nghiêm trang như vậy chấp nhận trở thành người tình của nó. Lần đầu tiên, nó mới được biết mùi vị của một người phụ nữ là “sư mẫu” của nó và chắc chắn là suốt cả cuộc đời này, Lợi không thể nào quên được cô Hải với mái tóc mịn màng, nụ cười hóm hỉnh và một tấm thân tuy nhỏ nhoi nhưng thật yêu kiều, diễm lệ. Tất cả trinh tiết của một người phụ nữ có chồng có con, cô Hải đã hiến dâng toàn bộ cho Lợi, người tình nhỏ hơn cô những 17 tuổi. Bọn học trò lớp 10P3 làm sao có thể ngờ được là Lợi, thằng bạn học cùng lớp với chúng và cô Hải – cô giáo chủ nhiệm của chúng đã ngủ chung với nhau ngay tại nhà của cô. Hai cô trò từ chỗ chỉ là giúp đỡ nhau trong công việc nhà và cách học môn Văn rồi trò giúp cô khi bệnh hoạn dẫn đến có tình cảm với nhau, mến nhau, đi xem phim với nhau và dần dần quen nhau ; khi trong hoàn cảnh không hề có một ai khác, lửa để gần rơm và bây giờ lửa đã bén vào rơm ngùn ngụt bốc cháy. Lúc bấy giờ, trên lưng Lợi đã xuất hiện một vài đường xước rướm máu do nhiều lúc sung sướng quá, cô Hải đã lần ngón tay có móng nhọn cào trên lưng Lợi. Bất chợt, Lợi cảm thấy như là bị vọp bẻ ; cả người nó bất động, nằm thuỗn dài người ra trên tấm thân cô Hải. Cô Hải cảm nhận được là ở dưới, từ nơi đầu con cu của Lợi liên tục xịt vào sâu tận tử cung trong âm đạo của cô những tia dịch rin rít như keo và chảy tràn ra cả bên ngoài như sông như suối.Cô Hải biết đó chính là tinh dịch của thằng học trò – người tình của cô, là máu huyết của Lợi mà cô đã đón nhận hết tất cả. Từ âm đạo cô Hải, tinh dịch của Lợi trào ra ngoài rất nhiều, làm ướt cả nguyên vùng bụng và hai đùi của hai cô trò. Cô Hải mỉm cười, tỏ vẻ mãn nguyện vô cùng vì cô đã được giải tỏa gánh nặng tâm lý là một gái già cô độc như hòn vọng phu. Lợi rút cu ra khỏi cửa mình cô Hải và mệt mỏi ngồi dậy ; con cu của nó không còn hùng dũng cương cứng nữa mà giờ đã xụi lơ, mềm xèo, thun nhỏ như trái ớt khô và ướt nhẹp như là mới đi mưa về. Lợi cầm quần áo, rời khỏi giường, đi xuống phòng vệ sinh ở nhà sau ; nó rửa sạch sẽ người rồi mặc quần áo vào. Trong khi Lợi vào nhà bếp tìm nước uống vì nó đã khát khô cả cổ thì cô Hải cũng đã ôm quần áo đi vào phòng vệ sinh. Uống nước xong, Lợi trở lên phòng ngủ ; lúc bấy giờ, nó cảm thấy mệt mỏi vô cùng, hai mắt cứ muốn nhắm lại, không tài nào mở lên cho nổi. Lợi nằm xuống giường, nhắm mắt lại cố đi vào giấc ngủ ; tuy nhiên nó cũng biết được là cô Hải đang nằm xuống kế bên nó. Cô Hải quay qua, dịu dàng và âu yếm ôm lấy nó rồi hai cô trò mau chóng chìm đắm vào giấc mộng đẹp, an lành, đầy hoa thơm cỏ lạ…

18/05/2022

CẠO LÔNG MU CHO CHỊ GÁI

Tôi có tính tò mò khá nhiều. Tôi bị kích thích khi lần đầu tự tay tôi chà xát đầu thằng nhỏ làm nó cà giựt ngất ngư. Lúc đó tôi mới có 10 tuổi. Sau năm 75, gia đình tôi dọn vào Saigon sống chung với gia đình bà bác trong 1 căn nhà 2 tần. Nhà tôi trên lầu phòng trước, nhà bác chiếm phần dưới nhà và phòng nhỏ trên lầu phía sau.

 

truyen nguoi lon, truyen loan luan, truyen sex


Tôi và đám con bác ngày càng trở nên thân thiết, ngây thơ sống chung với nhau vui vẻ. Bà bác có hai bà chị lớn tuổi khoảng chừng 14 và 16. Một chị nhỏ hơn tôi 6 tuổi. Điều kỳ lạ là đứa nhỏ này mẹ nó vẫn còn cho nó ngậm vú cứ 2 lần 1 ngày mỗi khi trước khi nó ngủ. Bà bác 32 tuôỉ còn sung mãng lắm, cưng con bé vô cùng, già đầu như vậy mà chưa cho đi học. Nó khóc nhõng nhẽo thì bà bác dỗ : "lại đây ngủ với mẹ", rồi nằm duỗi lại vạch vú ra cho con bé sà vào bú tỉnh queo trước đám con nít chúng tôi. Chỉ có tôi là con trai trong đám. Tôi cứ dòm chừng chừng vào cái núm vú của bác mà thèm thuồng. Núm đỏ ao, bự, bầu vú trắng bóc, nặn chị và chắc như chưa đầy sữa vậy. Cứ mỗi lần con nhỏ "Bị" nút chụp 1 cái rồi quay sang chúng tôi dòm xem đang chơi cái gì, cái núm vú của bác nhiễu dài nước sữa trắng đục. Tôi thèm muốn mút cái núm đó quá trời, cứ trách thầm con nhỏ tại sao lại phí của trời !. Tôi bị ám ảnh cái núm vú đàn bà từ đó. Có 1 lần vào buổi trưa bà bác như đọc được ý thèm khát của tôi nhân lúc xung quanh không có ai, chỉ trừ con bé. Bà bác vừa giỡn giỡn với mời mọc tôi khi con bé nhõng nhẽo không thèm ngậm núm đi ngủ. Bà bác nói: "Bé bi không bú đi ngủ vậy để cu tèo bú đi ngủ trước nhé !, lại đây, cu tèo có muốn bú đi ngủ với bé Bi không, cho hai đứa tụi bây đi ngủ chung với tao". Ngực tôi đập thình thịch, má nóng rang. Tôi thẹn thùng bò tới. Bà bác kéo tay tôi tự nhiên cho ngồi sát con bé Bi. Bà bác vạch cái vú còn lại mà con bé đang vẽ nắng, chĩa thẳng vào miệng tôi 1 cách tự nhiên. Tay bà bác dùng nâng bầu vú mới vạch ra hướng về miệng tôi. "Nè bé Bi coi cu tèo bú đi ngủ ngoan không nè", rồi ra mắt bảo tôi ngậm vào. Tôi chả nghĩ gì hết, ngậm ngay và mút chùn chụt. Tôi có cảm nghĩ rằng hồi bé tí, tôi có lẽ cai sữa sớm lắm hay sao mà kỳ này tôi bú để gỡ gạc lại vậy. Tôi mút đầu núm mãi vẫn chưa ra giọt sữa nào. Bà bác biết ý, ấn cả bầu vào miệng, để miệng tôi vừa ngậm được cái khoanh núm và tôi nút. Sữa tuôn ra tràn trề. Sữa vào miệng vừa nhạt vừa béo béo và kì kì. Lưỡi tôi đánh qua lại núm vú bác còn miệng vẫn mút chùn chụt. Tôi cảm được núm vú vừa cứng vừa dep, kích thích vô cùng. Sữa ra khá nhiều làm tôi xém sặc. Tôi mặc kệ, cứ nút mạnh và đều mà khiến bà bác phải quặn người vì đau hay vì kích thích tôi không rõ. Tay tôi tỉnh queo sờ bóp vú làm bà bác ưỡn ngực lên, đầu vật ra sao, mắt nheo lại, hai chân quíu lại với nhau. Con bé thấy vậy cũng ngậm bú vì sợ mẹ nó khen tôi. Nút vú 1 lúc, tôi cảm thấy dòng sữa ít dần, nhưng tôi cứ ngậm mút đều rồi lâý tay vê vê đầu núm còn lại khi con bé đã thả vú ra và ngủ ngon lành bên cạnh mẹ nó. Bà bác kéo đầu tôi qua núm còn lại cho tôi nút tiếp. Tôi nút sạch sữa hai bầu vú, còn bà bác mắt nhắm lim dim (có lẽ đang phê). Cuốn núm của bác đã kéo dài ra. Đầu núm bự hơn cuốn núm sau khi bi nút. Cặp vú giờ nhão ra tí xíu vì sữa cạn. Tôi mân mê núm, vọc kéo, se, bóp lám bà bác cong lưng, thóp ngực ra sau vì khó chịu, rồI lạI ưỡn ra tiếp nhận. Ngậm vọc chán, tôi khéo léo rời ra bác và vọt lên phòng, ngủ 1 giấc ngon lành. Rồi cứ thế, vào giờ trưa sau khi ông ngoại đón tôi về thị trường, tôi được ông bà ngoại cho ăn cơm trưa đầy đủ rồi đưa tôi về nhà. Nhà ông bà ngoại ngay sau hẻm phía sau nhà tôi. Bà bác lại rủ rê tôi bú vú chung với bé bi để ngủ trưa. Bác căn dặn không được nói ai biết, tôi ngu sao nói cái chuyện bú vú đó. Tôi bú vú bác suốt 1 năm trời chung với bé bi lúc dưới nhà khi mấy bà chị lên lầu ngủ hay đi đâu, hoắc ngay trên phòng tôi trên lầu cho kín đáo. Con bé bị bỏ sữa là tôi cũng bỏ theo vì tôi cũng chán ngấy cái vị hơi ngọt mà béo thì nhiều làm lợm cổ họng. Bà bác có vẻ chìu tôi hơn củng vì tôi nút sạch sưã dùm bác để bác không phải ngồi vắt sữa vừa đau và khó chịu. Sau đó tôi mê vú con gái như nghiện thuốc phiện. Rồi cứ có dịp, tôi lại tìm cách nghía vào vú của mấy con nhỏ trong xóm hay bất cứ vú nào có thể dòm được. Tôi thích ngắm nhìn mấy bà chị chơi banh đũa, cứ khom len khom xuống làm tôi cũng thấp thỏm liếc lên liếc xuống theo dõi bộ ngực và núm vú nhảy tưng tưng. Hồi đó, con gái trong xóm tôi ra ngoài đường hay không mặc áo ngực. Đả vậy kinh tế eo hẹp, nên quần áo xốc xếch, có khi quá ngắn hay quá chật hoặc quá rộng. Có khi áo quá mỏng vì bị sờn cũ, tôi có thể nhìn thấy đầu núm ti của mấy bà chị ngây thơ. Tôi như lạc vào thế giới của vú đàn bà vì trong xóm số con gái khá nhiều. Tôi có thể nhớ hết từng cặp vú của mấy bà chị ra sao, màu hồng, đỏ hay thâm đen của từng núm vú. Tôi có mơ ước được ngậm nút hết mấy cái núm vú đó. Và đây là sự bắt đầu câu chuyện bay bướm của tôi từ nhỏ.

 

Câu chuyện lại bắt đầu trong gia đình tôi khi tôi trở nên thân mật với hai bà chị họ. Đôí vơí hai bà chị, tôi vẫn là đứa nhóc ngây thơ, cho nên hai bà chị bận đồ hở hang mà vẫn cứ để tôi lởn vởn xung quanh chơi chẳng có để ý gì. Bà chị cả tên Tâm có thân hình khá đẹp, khuôn mặt trái xoan, da trắng, tóc dài đen, ngực con gái trinh nâng cao và lúc nào tóc cũng thơm mùi bồ kết thoang thoảng. Tôi ngất ngây cái mùi dễ thương này. Bà chị kế tên Trân 14 tuổi thân hình tròn trịa hơn và dĩ nhiên cặp vú cũng nhỏng cao và đầy vung hơn. Những bà chị Trần kín đáo hơn, chỉ có vaì dịp ngắm nhìn. Gia đình tôi sống trên lầu ở căn phòng phía trước, còn phòng phía sau là phòng ngủ của hai bà chị họ. Tôi cứ canh me lúc bà chị đi đâu về là tôi vọt lên phòng tôi, có cái lỗ đục sẵn trên vách để có thể dòm qua phòng 2 chị. Chị Tâm về, làm tôi hứng khởi dòm qua lỗ chờ đợi. Chị hát khe khẽ, mở cúc nhè nhẹ, tháo áo ngực ra để lộ cặp vú trắng nõn nà vung vung, núm vú đỏ hồng còn xẹp dính trên cái khoanh hồng hồng. Núm chị có đường kính khá bự, đầu núm trinh hơi thỏm vào, cứ làm tôi thèm được khều nó ra ve ve mà nút. Tôi lại lấy tay sục thằng nhỏ làm nó giật giật vì chưa có tinh dịch khi chị vừa thay xong đồ. Rồi chị Trần chạy lên phòng thay đồ. Hai chị em mới đi học về` cùng 1 lúc. Chị Trân thay rất lẹ. Tôi chỉ thoáng thấy cái vú khá bự, nhỏng cao gọi là vú sừng trâu. Đầu núm hơi thâm, phụt hẳn ra ngoài, bong bóng y như có tí sữa thoa lên trên núm vậy. Tôi lại nút nước bọt thèm thuồm. Cứ mỗi ngày ít nhất 2 lần trong ngày, tôi cứ dòm lén 2 chị thay đồ và thủ dâm tuy chẳng có khí gì ra nhưng cũng phê quá chơi.

 

Tính dâm của tôi làm tôi phát triển sớm hơn, và có lẽ bú vú đầy chất béo của bà bác làm thân thể tôi đẩy đà ra, nhất là thằng nhỏ. Lên 10, tôi có khí bắn ra, khiến tôi lo lắng vì cứ bị ướt quần. Tôi phát triển thì dĩ nhiên hai bà chị cũng vâỵ. Nhất là bà chị cả tròn tuổi 18. Tôi ngắm cặp vú hai bà chị thay đổi từng ngày. Ngày vận hên của tôi cuốI cùng cũng tới. Ngày hôm đó tôi lén nhìn vào phòng chị lúc 1 ngày tôi được nghỉ học vào ban sáng như thường lệ. Kỳ này tôi đánh bạo đứng trước cửa phòng chị vòm xéo vào. Bà chị Tâm 1 tay thọc vào trong quần, 1 tay vò bóp vú mình mà thở hồn hệch. Tôi ngạc nhiên thấy lần đầu chị thủ dâm vừa kích thích, vừa sung sướng khi biết chị cũng có tính dâm như tôi. Tôi giờ thèm chơi chị quá. Lại 1 ngày khác, tôi nằm trong phòng tôi thủ dâm nghĩ về chị, cửa phòng khép hở hở. Tôi nhận ra chị Tâm đang dòm lén xem tôi đang sục cu tới phọt khí. Tôi tìm cách kích thích chị. Qua sáng ngày hôm sau, tôi thấy cửa phòng chị hé hé mở, tôi biết chị vẫn còn trong đó 1 mình vì chị Trân đi học, tôi lớp nhỏ có ngày lễ nghỉ luôn cả tuần, còn chị Tâm tôi không rõ tại sao được nghỉ lễ nhiều như tôi vậy. Tôi rón rén ghé mắt nhìn vào phòng, thấy chị lại đang thủ dâm !. Kỳ naỳ có chị xọc lên để lộ cặp vú, quần bị kéo xệ xuống, thân hình quằn quại, tay chị cứ móc đều hạ bộ, tay phải vừa bóp vừa khều khều núm vú trái. Núm hồng của chị thâm đỏ lên. Mắt chị nhắm nghiền, miệng há hốc rên khe khẽ. Mông chị đâỷ đưa nhè nhẹ. Tôi kích thích quá độ trước cảnh như vậy. Cu tôi sọc trắng lên, tay tôi theo thói quen vuốt ve đầu thằng nhỏ. Tôi mất lý trí quên mất mình là em họ liên hệ với nhau, tôi rón rén đi về phía chị đang nằm trên tấm nệm trải dưới đất. Chị vẫn chưa nhận ra tôi đang quỳ kề. Tôi im lặng khom người xuống mút cái núm bên trái chị đang bóp. Chị giật mình xoay người lại, mặt đỏ bừng đầy mặc cảm và hốt hoảng. Tôi chẳng để ý tới, tôi cứ dí sát đầu vào vú chị mà bú. Miệng ngậm chặt núm vú, tay trái vụt thẳng xuống quần trong của chị mà khều khều. Chị cố đẩy tôi ra nhưng tôi đâu để yên. Tôi đổi núm vú qua bên phải lại tiếp tục bú. Tay phải còn lại của tôi vội nắm lấy vú bên trái bóp, nhồi, ve núm. Chị lại lấy tay cố đẩy tôi ra. Tôi liền thì thai vào tay chị: "Chị thủ dâm em thâý hết, chị dâm, em cũng dâm, vậy thỏa mãn đi nha". Bà chị ú ớ không nói lời nào, rôì rút cuộc chị van lơn:" Đừng nói với ai nha em". Tôi hí hửng thưởng thức thân thể chị mà không còn lo sợ gì nữa. Tôi hôn nhẹ xung quanh vú chị. Màu trắng với mùi da thịt thơm tho của con gái trinh ngon không sao tả hết. Tôi ngất ngây liếm cả bầu vú, núm vú. Núm vú bên phải còn dính sát trên đỉnh, tôi nút, liếm, lấy ngón trỏ xoa xoa, móc móc, làm chị xuýt xoa ưởng ngực. Chị nghẹo đầu ra phía sau, mắt nhắm nghiền thưởng thức. Còn lúm bên trái đã nổi lên cứng ngắc, sắc màu chuyển đỏ. Tôi lại lấy tay ve ve nó làm núm nhỏnh cao hơn. Núm traí, tôi nút đều từ mềm mại rồi dần dần cứng lên và nhỏnh cao dần. Bàn tay trái tôi vẫn mọc đều hạ bộ. Chị cố ý sàng mông qua lại để ngón tay tôi đụng được cái hột dưới hạ bộ. Mấy cái thứ quỷ này thằng con trai nào mà không học lẹ !. Tôi mút cái hột trong quần của chị đụng với chất nhờn làm cho chị bẻ người không ngừng. Khí cuả tôi cũng ra nhèm nhẹp không kém. Nói chung cả hai cùng mới mẻ, chị không dám sờ cu tôi, và tôi cũng chẳng quan tâm chuyện đó. Chị cứ dang tay, dạng chân để tôi muốn làm gì thì làm. Tôi chỉ mong có vậy để mò mẫm thân thể chị. Tôi lại hôn khắp đằng trước xuống dần tới rốn làm chị thom thóp thân hình làm cặp vú lại nhảy tưng tưng lên. Rôì tôi trở về hai núm vú mà nút. Nút maĩ mà hai núm vẫn keó daì thêm có 1 tí, vẫn ngắn ngủn khiến tôi cắn nhẹ kéo nó lên. Chu vi núm khá rộng, nếu như dài ra chắc bú đầy miệng đã hơn nhiều. Chị vẫn quằn quại rên khe khẽ. Bầu vú giờ cứng ngắc, hột le nở bự thêm, chất nhờn ra nhiều ướt nhẹp tay tôi. Tôi kéo quần chị xuống hết, leo lên người chị, con cu đã lòi ra ngoài vì ở Vietnam, lúc ở nhà tôi chuyên mặc tà lỏn không quần lót. Tôi vạch chân chị ra rồi vội nhét cu vào. Hừm, tôi nào co biết cái lỗ chỗ nào, cuối cùng loay hoay tôi cũng cho vào được. Chị hổn hển, hốt hoảng bỏ: "đừng em...ư ư, thôi nhẹ thôi nha em". Tôi cứ lầm lì đâỷ 1 phát vào, vừa thấy cưng cứng, vừa thấy cọ xát quá, oh sung sướng vô cùng. Tôi phá tan sự cản trong lỗ chị, tôi vừa phá trinh chị. Chi nhăn mặt đau đớn rồi ưỡn ngực hưởng thụ. Tôi nhấp ra vào từ từ rồi nhanh dần, cứ nhấp đều lúc sâu lúc nông, lúc tận sâu bên trong sàng mông lên xuống cho đầu cu tôi cạ tận cổ tử cung (I think). Cu tôi thọt sát bên trong lồn chị. Chị rên rỉ, tay chị níu lại bám lấy tấm nệm. "Sát quá, sát quá, phê quá, đã quá" tôi thổn thức. Chị rên hư hư trong cổ họng. Khí của chị ra nhiều lên, làm cu tôi và màng lồn chị thêm cảm giác. Chị hết ưởng, sàng mông, ngoày nguậy đầu có vẻ không chịu nỗi. Chi thoi thóp bụng rồi đảng người ra rồi lại thoi thóp bụng. Chị đang ra dầm dề, còn tôi muốn bắn quá chừng. Đã hơn 45 phút rồi còn gì. Tay chị gồng cứng bám chặt tấm nệm, chân thì co nên ép chặt vào mông tôi như muốn nghiến lâý thân tôi. Lồn chị co bóp chặt cu tôi làm tôi mặt đỏ bừng, hơi thở bứng loạn. Chị họ lên thở dài rồi lại thả giãn ra lần nữa. Tôi vẫn lì lợm thọc cu vào càng sâu càng tốt để cảm hết cái co bóp trong lồn chị. Và tôi tiếp tục thọc ra vào, chị lại vẫn liên tục thoi thóp bụng rên ư ử. Tay tôi không ngừng bóp, khều, se núm vú chị. Thọt thêm được hai mươi mấy cái nữa, tôi xịt khí cò vào trong lồn chị. Sung sướng và hả hê, tôi rút cu ra để chị nằm ngất lịm sóng xoài, mềm nhũn. Vết máu hồng hồng trong cả chị còn đọng xung quanh bọng dái tôi, còn lại loan lổ trên nệm hòa với chất nhờn có lẽ của hai đứa chúng tôi. Chị tỉnh dậy, cảm thấy mặc cảm tội lỗI và khóc thút thít. Tôi xoa lưng chị im lặng, đầu óc trống trơn.

 

Chị trốn né tôi sau hai tuần lễ, lồn chị có lẽ sau khi lành lại, trở nên ngứa ngáy khó chịu và nỗi thèm đàn ông lại nổi lên. Chị đang lúc trong phòng sau trên lầu đi qua gọi tôi vào giúp chị gấp tấm chăn bự. Tôi ngạc nhiên và vừa mừng khi chị hết trốn né tôi, tôi ngoan ngoãn giúp chị, im lặng và chờ đợi. Chị bật cười: "cu teo làm sao vậy?, giận chị huh?". Tôi nhoẻn miệng cười và trở nên lăng xăng xung quanh bà chị lúc nào cũng quyến rũ. Nhân lúc chị nana tấm chăn mới gấp để lên kệ gỗ, tôi lòn nhanh ra phiá trước chị, chui tọt ngay vào trong áo thun rộng của chị, tỉnh queo nút đầu núm bên trái, còn bên phải, tay trái tôi chụp ngay bóp bóp, se se. Chị giật mình thành người lại, tay ôm lấy đầu tôi mắng nhẹ: "thằng tèo này ghê thiệt". Chúng tôi lại lao vào cuộc mây mưa. Và từ đó chị cho tôi làm 1 tháng 1 lần vào ngày chị định. Tôi chưa hiểu tại sao vào những ngày đó, tôi không hoỉ, chả cần biết, cứ đụ rồi hẵng hay. Được gần 1 năm thầm kín qua lại của chúng tôi, chị có bạn trai và tôi lại cứ trông chờ nhưng tôi cũng có những mối khác để thỏa mãn. Lần cuối tôi làm chị xong, chị mới tiết lộ lý do tại sao chị chi chọn những ngày này để làm tình: Theo chu kỳ kinh nguyệt của chị, vào những ngày đó, chị khó có bầu nhất. Đàn bà tính mà, khôn ngoan khỏi chê.